“Tôi sinh ra là để làm gì?”. Đã bao giờ bạn tự hỏi chính bản thân mình câu hỏi đó? Bản thân mình đã rất rất nhiều lần tự hỏi chính bản thân mình câu hỏi như vậy. Đó là những lúc nghi ngờ bản thân, những lúc dằn vặt bản thân không có gì đặc biệt, không có gì hơn người khác. Mình không hạnh phúc như họ…tại sao mình kém cỏi như thế, tại sao mình liên tục đưa ra những quyết định sai lầm…
Dịp World Cup vừa rồi, mình hay đi bộ ra nhà bạn cách nhà khoảng gần km để xem bóng. Lúc xem xong đi về cũng đã 2,3h sáng. Chính vì đi bộ nên mình có cơ hội quan sát kỹ hơn Hà Nội về đêm, cuộc sống của những con người trong đêm.
Có ngày, khi hết trận đi về đã là khoảng hơn 3h sáng, mình thấy 1 bác gái cũng tầm tuổi như mẹ đang dừng xe đạp lại trong đêm và nhặt từng tấm bìa, từng vỏ lon bia từ trong xe rác đang được tập kết lại ven vỉa hè…

Một hôm khác thì gặp một bạn chạy Grabbike thấy mình đang đi bộ mời lên xe (mình nhớ  không nhầm thì hôm đó là bán kết). Thật lòng thì mình hầu như toàn đi bộ sang nhà bạn, vừa đỡ phải dắt xe ra ngoài, vừa để rèn luyện sức khỏe. Nhưng nửa đêm thấy cậu ấy vẫn chạy nên mình vẫn lên xe. Trên đường nói chuyện thì cậu bảo em chạy cố nốt cuốc rồi về tắm rửa, không biết có kịp giờ  xem bóng không, xem tý rồi đi ngủ, mấy hôm may có đá bóng chạy đêm trang thủ kiếm ít…

Đấy, giữa lúc ta ấm êm xem bóng, vẫn còn rất nhiều người phải dầm sương đêm hôm kiếm thêm từng hào. Vậy chúng ta còn than mình kém may mắn ư?

Mình thường ngồi quán trà đá vỉa hè của một chị, chỉ là quán nhỏ vỉa hè, và thu nhập cũng không quá cao chỉ duy trì sinh hoạt cho gia đình thôi. Nhưng chị luôn luôn vui vẻ, lạc quan, lúc nào cũng cười, đầy tích năng lượng tích cực và ko hề than thở.

Nhưng mình cũng gặp không ít những người quen giàu có, đi xe sang, nhà to nhưng luôn than thở rằng mình khổ, mệt mỏi, chán đời. Lúc đó mình nhận ra rằng, tiền bạc, kinh tế hay vật chất không hoàn toàn quyết định việc bạn sướng hay khổ, vui hay buồn, lạc quan hay tiêu cực. Tất cả chỉ do bản thân mỗi người cảm nhận mà thôi.

Trở lại câu hỏi: “Tôi sinh ra để làm gì?”, hãy đặt câu hỏi với chính bản thân bạn rằng? Bạn muốn trở thành một người mà mỗi khi nói chuyện đều lan truyền năng lượng tích cực và mọi người đến muộn ở gần xung quanh bạn. Hay muốn trở thành một người luôn tiêu cực, luôn than thở, chán ghét ngay chính bản thân mình và mọi người không hề muốn đến gần .

Và mình luôn muộn chọn là một người tích cực. Chắc có bạn cũng vậy phải không?
Như trong lời BH của Ns Phạm Minh Tuấn: “Sao ko là gió, là mây để thấy trời bao la…Sao không là phù sa, dâng mỡ màu cho hoa…Sao không là mặt trời, gieo hạt nắng vô tư…Hãy sống và ước vọng, để thấy đời mênh mông” mà mình vẫn thường nghe mỗi khi thấy bản thân mất động lực.

Ai cũng có những nỗi khổ của riêng mình, chỉ là tâm thế chúng ta đón nhận nó như thế nào mà thôi. Nếu bạn chưa biết thì rất nhiều người chúng ta tưởng rằng họ là những con người nổi tiếng trên đỉnh vinh quang và truyền động lực cho rất nhiều người trong đó có chúng ta nhưng họ lại mất cân bằng trong chính cuộc sống của mình và phải tìm đến cái chết để giải thoát như: Diễn viên hài nổi tiếng Hollywood Robin Williams, DJ Avicii hay Chester Bennington (thành viên của nhóm Linkin Park). Mình rất hay nghe những bài của Avicii hay Linkin Park vì họ rất nhiều bài hát để truyền động lực.

Đấy, những người chúng ta tưởng rằng họ là những người tài giỏi, giàu có và cuộc sống vinh quang hàng đầu thế giới nhưng vẫn chán nản và chọn cái chết. Vậy thì bạn hãy yên tâm rằng cảm giác chán nản và thấy mình kém hơn người khác như là một điều tự nhiên mà ai cũng mắc phải dù những người giỏi nhất trên thế giới. Hãy bớt dằn vặt bản thân mình và vui hơn nhé. Chỉ cần mình cố gắng làm việc tốt hơn ngày hôm qua 1% là được rồi phải không nào?

Nếu bạn đã từng thiền Vipassana thì sẽ biết rằng, sự việc nó chỉ đơn thuần như nó xảy ra mà không có đúng hay sai. Chính chúng ra áp đặt đúng, sai để tự làm khổ bản thân mình mà thôi…

 

 

 

 

Được phân loại trong:

Được gắn thẻ trong: